词典
炎风的意思
炎风
趣笔阁 qubige.com
词语解释
炎风[ yán fēng ]
⒈ 指东北风。
⒉ 热风。
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 指东北风。参见“八风”。
引《吕氏春秋·有始》:“东北曰炎风。”
高诱 注:“炎风,艮气所生,一曰融风。”
《淮南子·墬形训》:“何谓八风?东北曰炎风。”
唐 杜甫 《诸将》诗之四:“炎风朔雪天王地,只在忠臣翊圣朝。”
⒉ 热风。
引南朝 梁 萧统 《锦带书十二月启·蕤宾五月》:“炎风以扇户,暑气於是盈楼。”
唐 韩愈 《县斋有怀》诗:“毒雾恒熏昼,炎风每烧夏。”
宋 杨万里 《午热登多稼亭》诗:“御风不必问雌雄,只有炎风最不中。却是竹君殊解事,炎风筛过作清风。”
清 高述明 《塞外》诗:“炎风初解冻,夏草渐萌芽。”
近音词、同音词
- yǎn fēng眼风
- yǎn fēng偃风
- yán fěng言讽
- yàn fēng雁峯
- yàn fēng雁封
- yán fēng严风
- yán fēng盐风
- yàn fēng雁风
- yǎn fēng衍封
- yān fēng烟峰
- yān fēng烟烽
- yán fēng颜风
- yān féng焉逢
- yǎn fēng剡锋
词语组词
相关词语
- fēng gé风格
- fēng xiǎn风险
- fēng jǐng风景
- fēng yún风云
- fēng qíng风情
- fēng guāng风光
- fēng bào风暴
- zuò fēng作风
- fēng cǎi风采
- fēng yǔ风雨
- dōng fēng东风
- fēng liú风流
- qīng fēng清风
- suí fēng随风
- fēng wèi风味
- chūn fēng春风
- tōng fēng通风
- fēng shàn风扇
- jù fēng飓风
- fēng bō风波
- tái fēng台风
- fēng shuǐ风水
- fēng dù风度
- fēng shī风湿
- xuàn fēng旋风
- fēng zhēng风筝
- fēng shēng风声
- wēi fēng微风
- hán fēng寒风
- kuáng fēng狂风
- dà fēng大风
- fēng fàn风范
- fèi yán肺炎
- bào fēng暴风
- pí yán皮炎
- qiū fēng秋风
- fēng qì风气
- fēng yùn风韵
- xióng fēng雄风
- fēng sú风俗
- fēng xíng风行
- fēng jī风机
- fēng mào风貌
- fēng cháo风潮
- wēi fēng威风
- hǎi fēng海风
- fēng sāo风骚
- tòng fēng痛风
- yán rè炎热
- fēng mí风靡
- fēng yuè风月
- yán zhèng炎症
- fēng líng风铃
- fēng tou风头
- fēng shàng风尚
- gān yán肝炎
- fēng lì风力
- yán huáng炎黄
- shèn yán肾炎
- fēng qù风趣