风潮
趣笔阁 qubige.com
词语解释
风潮[ fēng cháo ]
⒈ 风向与潮汐;一时的喧闹沸扬之事。
例借某种势力闹起了一股不大不小的风潮。
英political unrest; agitation; storm and stress;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 狂风怒潮。
引南朝 宋 谢灵运 《入彭蠡湖口》诗:“客游倦水宿,风潮难具论。”
唐 储光羲 《泊舟贻潘少府》诗:“行子苦风潮,维舟未能发。”
杨沫 《青春之歌》第一部第三章:“云儿飘,星儿摇摇,海--早息了风潮。”
⒉ 风向和潮候。
引唐 韩愈 《送郑尚书序》:“其海外杂国……东南际天地以万数,或时候风潮朝贡。”
⒊ 指很多人为迫使当局接受某种要求而采取的集体行动。
引《老残游记》第十回:“五年之后,风潮渐起;十年之后,局面就大不同了。”
邹韬奋 《学校与商场》:“北京大学前因免费问题,发生罢课风潮。”
⒋ 潮流。指变动或发展的趋势。
引梁启超 《近世文明初祖二大家之学说》:“古学復兴,新教确立之后,学界风潮渐变。”
⒌ 指飓风。
引明 娄元礼 《田家五行·论风》:“夏秋之交大风,及有海沙云起,俗呼谓之风潮,古人名之曰颶风。”
胡云翘 《沪谣外编·山歌》:“八月棉花开旺潮,中秋前后怕风潮。”
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
风潮[ fēng cháo ]
⒈ 风向与潮汐。
⒉ 比喻一时轰动喧腾的事情。
例如:「闹风潮」。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- fēng gé风格
- fēng xiǎn风险
- fēng jǐng风景
- fēng yún风云
- fēng qíng风情
- gāo cháo高潮
- fēng guāng风光
- fēng bào风暴
- cháo liú潮流
- zuò fēng作风
- fēng cǎi风采
- fēng yǔ风雨
- dōng fēng东风
- fēng liú风流
- qīng fēng清风
- suí fēng随风
- fēng wèi风味
- chūn fēng春风
- tōng fēng通风
- fēng shàn风扇
- jù fēng飓风
- fēng bō风波
- tái fēng台风
- fēng shuǐ风水
- fēng dù风度
- rè cháo热潮
- fēng shī风湿
- xuàn fēng旋风
- làng cháo浪潮
- fēng zhēng风筝
- fēng shēng风声
- wēi fēng微风
- cháo shī潮湿
- hán fēng寒风
- kuáng fēng狂风
- dà fēng大风
- fēng fàn风范
- bào fēng暴风
- qiū fēng秋风
- fēng qì风气
- fēng yùn风韵
- xióng fēng雄风
- fēng sú风俗
- fēng xíng风行
- fēng jī风机
- fēng mào风貌
- wēi fēng威风
- hǎi fēng海风
- fēng sāo风骚
- tòng fēng痛风
- fēng mí风靡
- fēng yuè风月
- fēng líng风铃
- fēng tou风头
- fēng shàng风尚
- fēng lì风力
- kuáng cháo狂潮
- fēng qù风趣
- jí fēng疾风
- pī fēng披风