词典
乡风的意思
乡风
趣笔阁 qubige.com
词语解释
乡风[ xiàng fēng ]
⒈ 乡里的风俗;地方风俗。
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 乡里的风俗;地方风俗。
引宋 苏轼 《馈岁》诗:“亦欲举乡风,独唱无人和。”
清 查初白 《除夕恩赐羊鹿》诗:“乡风未敢分僚友,家祭先应荐祖宗。”
例如:各处各乡风。
引《管子·版法》:“万民乡风,旦暮利之。”
《史记·留侯世家》:“此其君臣百姓必皆戴陛下之德,莫不乡风慕义,愿为臣妾。”
宋 王安石 《谢林中舍启》:“乡风有年,修问无所。”
⒊ 乡,通“向”。指趋向某种风气。
引《史记·儒林列传》:“武安侯 田蚡 为丞相,絀 黄 老 、刑名百家之言,延文学儒者数百人,而 公孙弘 以《春秋》白衣为天子三公,封以 平津侯。天下之学士靡然乡风矣。”
章炳麟 《校文士》:“而后生信其(指 龚自珍 )誑耀,以为巨子,诚以舒纵易效,又多淫丽之词,中其所嗜,故少年靡然乡风。”
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
乡风[ xiāng fēng ]
⒈ 各地固有的风俗。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- fēng gé风格
- fēng xiǎn风险
- fēng jǐng风景
- fēng yún风云
- fēng qíng风情
- fēng guāng风光
- fēng bào风暴
- xiāng zhèn乡镇
- zuò fēng作风
- fēng cǎi风采
- fēng yǔ风雨
- dōng fēng东风
- jiā xiāng家乡
- fēng liú风流
- chéng xiāng城乡
- xiāng cūn乡村
- qīng fēng清风
- gù xiāng故乡
- suí fēng随风
- fēng wèi风味
- chūn fēng春风
- tōng fēng通风
- fēng shàn风扇
- jù fēng飓风
- fēng bō风波
- tái fēng台风
- fēng shuǐ风水
- fēng dù风度
- fēng shī风湿
- xuàn fēng旋风
- fēng zhēng风筝
- lǎo xiāng老乡
- fēng shēng风声
- wēi fēng微风
- hán fēng寒风
- kuáng fēng狂风
- dà fēng大风
- fēng fàn风范
- bào fēng暴风
- qiū fēng秋风
- fēng qì风气
- xiāng xià乡下
- fēng yùn风韵
- xióng fēng雄风
- fēng sú风俗
- fēng xíng风行
- fēng jī风机
- fēng mào风貌
- fēng cháo风潮
- wēi fēng威风
- hǎi fēng海风
- fēng sāo风骚
- tòng fēng痛风
- fēng mí风靡
- fēng yuè风月
- fēng líng风铃
- fēng tou风头
- fēng shàng风尚
- xià xiāng下乡
- fēng lì风力