强辩
趣笔阁 qubige.com
词语解释
强辩[ qiáng biàn ]
⒈ 能言善辩,有力的辩论。
例服其强辩。
英forceful argument;
强辩[ qiǎng biàn ]
⒈ 硬辩,把无理的事硬说成有理。
英defend oneself by sophistry;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 能言善辩。
引《宋书·王镇恶传》:“镇恶 为人强辩有口机,随宜酬应。”
《北史·张雕武传》:“遍通五经,尤明三传。弟子远方就业者以百数,诸儒服其强辩。”
《旧唐书·陆元方传》:“虽才学不及 子昂 等,而风流强辩过之。”
⒉ 硬辩,把无理说成有理。
引《孟子·离娄上》:“世有强辩饰非,闻諫愈甚者。”
宋 陈鹄 《耆旧续闻》卷一:“荆公 亦有强辩处。”
元 刘壎 《隐居通议·文章六》:“世之露才扬己,强辩护短者宜味之。”
柳青 《创业史》第一部第十八章:“不过他嘴里虽然这样强辩,心里头却服软了。”
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
强辩[ qiáng biàn ]
⒈ 有力的辩论。
引《北史·卷八十一·儒林传上·张雕武传》:「弟子远方就业者以百数,诸儒服其强辩。」
强辩[ qiǎng biàn ]
⒈ 理屈却强为辩论、辩解。
引《儒林外史·第五十一回》:「祁太爷道:『这厮强辩!』」
《文明小史·第四十六回》:「他强辩道:『你当我是弋取功名来的么?』」
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- jiā qiáng加强
- qiáng dà强大
- qiáng liè强烈
- zēng qiáng增强
- qiáng diào强调
- qiáng huà强化
- jiān qiáng坚强
- miǎn qiǎng勉强
- qiáng zhì强制
- qiáng jìng强劲
- qiáng lì强力
- qiáng dù强度
- qiáng shì强势
- qiáng xíng强行
- qiáng jiān强奸
- qiǎng pò强迫
- wán qiáng顽强
- qiáng dào强盗
- qiáng hàn强悍
- biàn lùn辩论
- qiáng zhuàng强壮
- gāo qiáng高强
- qiáng yìng强硬
- jué jiàng倔强
- bù jiāng不强
- qiáng guó强国
- biàn jiě辩解
- biàn hù辩护
- zǒu qiáng走强
- zì qiáng自强
- dá biàn答辩
- qiáng rěn强忍
- qiáng qiáng强强
- qiáng bào强暴
- qiáng ruò强弱
- qiǎng qiú强求
- biàn zhèng辩证
- yào qiáng要强
- qiáng dí强敌
- qiáng rén强人
- zhēng biàn争辩
- lì qiáng力强
- qiáng duì强队
- hào qiáng好强
- qiáng jiàn强健
- qiáng xiàng强项
- qiáng shèng强盛
- qiáng gōng强攻
- qiáng shēn强身
- fù qiáng富强
- liè qiáng列强
- chěng qiáng逞强
- qiān qiǎng牵强
- qiáng hèng强横
- qiáng quán强权
- qiáng jiā强加
- gāng qiáng刚强
- biàn bó辩驳
- jiǎo biàn狡辩
- qiáng shì强市