词典
孔融的意思
孔融
趣笔阁 qubige.com
词语解释
孔融[ kǒng róng ]
⒈ (153-208)东汉文学家。字文举,鲁国(治今山东曲阜)人。“建安七子”之一。曾任北海相,后任少府,因触犯曹操,降为太中大夫,被杀。善诗文,辞采富丽,有《荐祢衡疏》、《与曹公论盛孝章书》等名篇。明人辑有《孔少府集》。
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
孔融[ kǒng róng ]
⒈ 人名。(西元153~208)字文举,东汉曲阜人,孔子二十世孙。有俊才,为建安七子之一,汉献帝时为北海相,世称孔北海;立学校,表儒术,后拜大中大夫,为曹操所杀。
趣笔阁 qubige.com
英语Kong Rong (153-208), poet of the Three Kingdoms period
德语Kong Rong (Eig, Pers, 153 - 208)
词语组词
相关词语
- jīn róng金融
- róng hé融合
- róng zī融资
- miàn kǒng面孔
- kǒng zǐ孔子
- róng huà融化
- kǒng què孔雀
- máo kǒng毛孔
- róng qià融洽
- liǎn kǒng脸孔
- zhēn kǒng针孔
- bí kǒng鼻孔
- tóng kǒng瞳孔
- jiāo róng交融
- róng róng融融
- kǒng míng孔明
- xiāo róng消融
- chā kǒng插孔
- zuān kǒng钻孔
- chuān kǒng穿孔
- dǎ kǒng打孔
- róng tōng融通
- róng huì融汇
- kǒng jìng孔径
- kǒng miào孔庙
- tōng róng通融
- wēi kǒng微孔
- róng róng熔融
- qì kǒng气孔
- róng huì融会
- kǒng xì孔隙
- kǒng fǔ孔府
- kǒng dòng孔洞
- kǒng mèng孔孟
- róng hé融和
- suǒ kǒng锁孔
- sān kǒng三孔
- kǒng dào孔道
- róng jiě融解
- jì kǒng祭孔
- ěr kǒng耳孔
- kǒng lín孔林
- kǒng dé孔德
- kǒng kǒu孔口
- kǒng yǎn孔眼
- kǒng jiào孔教
- kǒng xué孔穴
- yǎn kǒng眼孔
- kuò kǒng扩孔
- qiáo kǒng桥孔
- zhōu kǒng周孔
- zhù róng祝融
- zhù kǒng蛀孔
- zhèng kǒng郑孔
- zhāo róng昭融
- yuán róng圆融
- yōng róng雍融
- yǐ kǒng蚁孔
- yōng róng雝融
- yī kǒng一孔