词典
山阳的意思
山阳
趣笔阁 qubige.com
词语解释
山阳[ shān yáng ]
⒈ 山坡向阳的一面;山的南侧。
英adret;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 山朝南的一面。
引《汉书·郊祀志上》“从阴道下” 唐 颜师古 注:“山南曰阳,山北曰阴。”
明 徐弘祖 《徐霞客游记·滇游日记六》:“乃北一里餘,抵分界山之阳,渡一小流,循山阳西北行三里,北逾过坳。”
陈毅 《过太行山书怀》诗:“山阳薄雾散,山阴白雪密。”
⒉ 汉 置县名,属 河南郡。故城在今 河南省 修武县 境。 魏 晋 之际, 嵇康、向秀 等尝居此为竹林之游。后因以代指高雅人士聚会之地。
引南朝 齐 陆厥 《奉答内兄希叔》诗:“愧兹 山阳 讌,空此 河阳 别。”
唐 杜甫 《赠王二十四侍御契四十韵》:“山阳 无俗物, 郑 驛正留宾。”
⒊ 见“山阳笛”。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- shān dōng山东
- yáng guāng阳光
- tài yáng太阳
- shān xī山西
- zhāo yáng朝阳
- luò yáng洛阳
- ōu yáng欧阳
- shān shuǐ山水
- shān zhuāng山庄
- xī yáng夕阳
- jiāng shān江山
- gāo shān高山
- shān qū山区
- yáng tái阳台
- tài shān泰山
- yīn yáng阴阳
- xià shān下山
- shān dǐng山顶
- shān lù山路
- xuě shān雪山
- qīng shān青山
- táng shān唐山
- dēng shān登山
- shàng shān上山
- shān gǔ山谷
- kuàng shān矿山
- nán yáng南阳
- huǒ shān火山
- huà shān华山
- shān mài山脉
- tài shān大山
- shān pō山坡
- shān dòng山洞
- shān lín山林
- shān fēng山峰
- xiǎo shān小山
- shān dì山地
- shēn shān深山
- shān tóu山头
- bīng shān冰山
- lú shān庐山
- shān yáng山羊
- shān jiǎo山脚
- yáng wěi阳痿
- shān hé山河
- jiāo yáng骄阳
- shān cūn山村
- liáo yáng辽阳
- shān chéng山城
- shān chuān山川
- chū shān出山
- zhuàng yáng壮阳
- xiàng yáng向阳
- míng shān名山
- shān kǒu山口
- xiāng shān香山
- hòu shān后山
- shān zhài山寨
- kāi shān开山
- shān mén山门