词典
皇孙的意思
皇孙
趣笔阁 qubige.com
词语解释
皇孙[ huáng sūn ]
⒈ 皇帝的孙子。
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 皇帝的孙子。
引《汉书·郊祀志下》:“﹝ 成帝 ﹞春秋六十,未见皇孙。”
晋 郭璞 《皇孙生请布泽疏》:“可因皇孙之庆,大赦天下。”
元 张昱 《宫中词》:“寻得描金龙凤纸,学模国李教皇孙。”
清 昭槤 《啸亭续录·红绒结顶冠》:“皇上燕服,宫中冠红绒结顶冠。凡皇子皇孙,皆以是为礼服,甚属尊重。”
刘成禺 《洪宪纪事诗》之一八四:“报到皇孙新得母,羊车仓卒入宫来。”
⒉ 泛指皇帝的儿子或曾孙。
引《汉书·五行志中之上》:“燕飞来,啄皇孙;皇孙死,燕啄矢。”
唐 杜甫 《赤霄行》:“皇孙犹曾 莲勺 困, 卫庄 见贬伤其足。”
仇兆鳌 注引《汉宣帝纪》:“帝初为皇曾孙,喜游侠,常困於 莲勺卤 中。”
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- huáng dì皇帝
- huáng jiā皇家
- huáng shàng皇上
- huáng hòu皇后
- sūn zi孙子
- zǐ sūn子孙
- huáng gōng皇宫
- gōng sūn公孙
- huáng guān皇冠
- huáng zǐ皇子
- huáng shì皇室
- tiān huáng天皇
- jiào huáng教皇
- sūn nǚ孙女
- huáng chéng皇城
- nǚ huáng女皇
- yīng huáng英皇
- huáng cháo皇朝
- huáng fǔ皇甫
- huáng zú皇族
- sūn quán孙权
- cāng huáng仓皇
- yù huáng玉皇
- zhǎng sūn长孙
- huáng wèi皇位
- ér sūn儿孙
- wài sūn外孙
- shā huáng沙皇
- sūn ér孙儿
- táng huáng堂皇
- zǔ sūn祖孙
- sān huáng三皇
- huáng tiān皇天
- qín huáng秦皇
- huáng fēi皇妃
- wáng sūn王孙
- huáng jūn皇军
- zēng sūn曾孙
- sūn wǔ孙武
- kāi huáng开皇
- huáng míng皇明
- zhòng sūn仲孙
- zhāng huáng张皇
- huáng liáng皇粮
- sūn lí孙犁
- zhí sūn侄孙
- bǎo huáng保皇
- huáng chǔ皇储
- chóng sūn重孙
- xuán sūn玄孙
- huáng lì皇历
- zhuān sūn颛孙
- zǐ huáng紫皇
- zōng sūn宗孙
- sūn páng孙庞
- zhú sūn竹孙
- zhì sūn稚孙
- zhǒng sūn冢孙
- zhì huáng窒皇
- zhōng huáng中皇