风车
趣笔阁 qubige.com
词语解释
风车[ fēng chē ]
⒈ 利用风力驱动的机械装置。
英windmill;
⒉ 一种玩具,由纸或塑胶制的叶片,松弛装在杆的末端,能在风中旋转。
英pinwheel;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 传说中驾风而行的车子。
引南朝 梁元帝 《金楼子·杂记下》:“高苍梧叔 能为风车,可载三十人,日行数百里。”
唐 元稹 《韦氏馆与周隐客杜归和泛舟》诗:“风车笼野马,八荒安足游?”
⒉ 旧时夏季用手摇动的风扇。
引宋 李之彦 《东谷所见·寒暑》:“寒犹可御而暑不可避,凉亭水榭,风车簟枕,世不多有。”
《金瓶梅词话》第二七回:“云母床上铺着那水纹凉簟,鸳鸯珊枕四面挠起风车来。”
引明 宋应星 《天工开物·攻稻》:“凡去秕,南方尽用风车扇去。”
周而复 《上海的早晨》第一部五:“苏沛霖 立即叫人搬过风车,插上来说:‘我准备筛哩,这样的谷子当然不能收。’”
⒋ 利用风为动力的机械装置。可以带动其它机器,用来发电、提水、磨面,榨油等。
⒌ 玩具。用纸做成叶轮,迎风转动。
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
风车[ fēng chē ]
⒈ 用来去秕穅的农具。
⒉ 用风力转动的机器。藉著轮翼旋转做发电汲水、磨碎米麦等工作;以欧洲的荷兰最常见。
⒊ 借风力吹动纸轮的玩具。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- qì chē汽车
- fēng gé风格
- fēng xiǎn风险
- chē liàng车辆
- kuài chē快车
- fēng jǐng风景
- fēng yún风云
- fēng qíng风情
- huǒ chē火车
- fēng guāng风光
- fēng bào风暴
- kāi chē开车
- zuò fēng作风
- fēng cǎi风采
- fēng yǔ风雨
- liè chē列车
- chē zi车子
- dōng fēng东风
- xià chē下车
- fēng liú风流
- sài chē赛车
- chē zhàn车站
- qīng fēng清风
- chē zhǔ车主
- chē duì车队
- chē huò车祸
- tíng chē停车
- chē jiān车间
- mǎ chē马车
- suí fēng随风
- fēng wèi风味
- shàng chē上车
- chūn fēng春风
- tōng fēng通风
- fēng shàn风扇
- chē shēn车身
- jù fēng飓风
- fēng bō风波
- kè chē客车
- tái fēng台风
- pǎo chē跑车
- gōng chē公车
- fēng shuǐ风水
- jià chē驾车
- chéng chē乘车
- huí chē回车
- fēng dù风度
- fēng shī风湿
- xuàn fēng旋风
- fēng zhēng风筝
- chē mén车门
- chē shǒu车手
- fēng shēng风声
- shā chē刹车
- wēi fēng微风
- chē zài车载
- jī chē机车
- hán fēng寒风
- xíng chē行车
- kuáng fēng狂风