词典
天宝的意思
天宝
趣笔阁 qubige.com
词语解释
天宝[ tiān bǎo ]
⒈ 唐玄宗李隆基的年号(公元742——755年)
例开元天宝之际。——宋·苏轼《教战守》
英the title of the Emperor Tang Xuanzong's reign;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 天然的宝物。
引《商君书·来民》:“夫实壙什虚,出天宝,而百万事本,其所益多也。”
唐 王勃 《秋日登洪府滕王阁饯别序》:“物华天宝,龙光射牛斗之墟。”
金 贾益谦 《赠答史院从事》诗:“物华天宝无今古,凤阁鸞臺孰后先。”
引《文选·扬雄<羽猎赋>》:“追天宝,出一方。”
李善 注:“应劭 曰:‘天宝, 陈宝 也。’ 晋灼 曰:‘天宝,鷄头而人身。’”
唐 李白 《大猎赋》:“获天宝于 陈仓,载 非熊 于 渭 滨。”
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
天宝[ tiān bǎo ]
⒈ 天然的珍宝。
引唐·王勃〈滕王阁序〉:「物华天宝,龙光射牛斗之墟。」
⒉ 唐朝玄宗的年号(西元742~756)。
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- jīn tiān今天
- tiān xià天下
- zuó tiān昨天
- yī tiān一天
- tiān jīn天津
- tiān kōng天空
- míng tiān明天
- tiān shǐ天使
- liáo tiān聊天
- tiān dì天地
- tiān tiān天天
- tiān táng天堂
- bǎo bèi宝贝
- bǎo bǎo宝宝
- tiān qì天气
- tiān rán天然
- dàng tiān当天
- chūn tiān春天
- xià tiān夏天
- bàn tiān半天
- sān tiān三天
- dōng tiān冬天
- tiān shēng天生
- bái tiān白天
- zhěng tiān整天
- tiān cái天才
- tiān yá天涯
- tiān shàng天上
- bǎo guì宝贵
- qiū tiān秋天
- tiān zhēn天真
- bǎo diǎn宝典
- bǎo mǎ宝马
- zhū bǎo珠宝
- bǎo shí宝石
- shàng tiān上天
- tiān jí天极
- háng tiān航天
- tiān wáng天王
- tiān xiàn天线
- tiān hé天河
- fǎ bǎo法宝
- tiān fù天赋
- lǎo tiān老天
- màn tiān漫天
- qián tiān前天
- fēi tiān飞天
- tiān sè天色
- jiǔ tiān九天
- tiān hòu天后
- hòu tiān后天
- tiān jià天价
- bǎo wù宝物
- tiān lài天籁
- tiān shù天数
- quán tiān全天
- tiān xìng天性
- bǎo jiàn宝剑
- tiān dà天大
- tiān zǐ天子