山墙
趣笔阁 qubige.com
词语解释
山墙[ shān qiáng ]
⒈ 支承人字形屋顶两头的墙。
例离村老远,她就望见了她那座被烟熏黑了的山墙。——《党员登记表》
英gable wall on the side of a house;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 亦作“山廧”。
⒉ 古代宫庙中绘有山和云的墙壁。
引《逸周书·作雒》:“乃位五宫:大庙、宗宫、考宫、路寝、明堂……内阶、玄阶、堤唐、山廧。”
孔晁 注:“山廧,谓廧画山云。”
宋 陆佃 《庙制议》:“《周书》曰‘太庙山墙’,注谓‘墙画山云’。”
⒊ 陡立如墙的山。
引唐 杜牧 《题武关》诗:“山墙谷堑依然在,弱吐强吞尽已空。”
明 高启 《梅花》诗:“行人水驛春全早,啼鸟山墙晚半稀。”
⒋ 人字形屋顶的房屋两侧的墙壁。
引清 查慎行 《长清山行》:“磵道衝沙聚,山墙迭石成。”
李準 《李双双小传》一:“喜旺 说着就去一把撕掉山墙上 双双 写的那张大字报。”
趣笔阁 qubige.com
国语辞典
山墙[ shān qiáng ]
⒈ 传统建筑物屋顶斜坡两侧的墙壁。
⒉ 连绵似墙的高山。
引唐·杜牧〈题武关〉诗:「山墙谷堑依然在,弱吐强吞尽已空。」
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- shān dōng山东
- shān xī山西
- qiáng bì墙壁
- shān shuǐ山水
- shān zhuāng山庄
- jiāng shān江山
- gāo shān高山
- shān qū山区
- tài shān泰山
- xià shān下山
- shān dǐng山顶
- shān lù山路
- xuě shān雪山
- qīng shān青山
- chéng qiáng城墙
- táng shān唐山
- dēng shān登山
- shàng shān上山
- shān gǔ山谷
- kuàng shān矿山
- huǒ shān火山
- huà shān华山
- shān mài山脉
- tài shān大山
- shān pō山坡
- shān dòng山洞
- shān lín山林
- shān fēng山峰
- wéi qiáng围墙
- qiáng miàn墙面
- qiáng jiǎo墙角
- xiǎo shān小山
- shān dì山地
- shēn shān深山
- shān tóu山头
- bīng shān冰山
- lú shān庐山
- shān yáng山羊
- qiáng zhǐ墙纸
- shān jiǎo山脚
- shān hé山河
- shān cūn山村
- shān chéng山城
- shān chuān山川
- mù qiáng幕墙
- chū shān出山
- míng shān名山
- shān kǒu山口
- xiāng shān香山
- hòu shān后山
- shān zhài山寨
- kāi shān开山
- shān mén山门
- shān yá山崖
- jiǎ shān假山
- shān yào山药
- shǔ shān蜀山
- kào shān靠山
- shān rén山人
- shān dào山道