青松
趣笔阁 qubige.com
词语解释
青松[ qīng sōng ]
⒈ 青翠的松树。
英pine;
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 苍翠的松树。
引《汉书·贾山传》:“﹝ 秦 ﹞为驰道於天下……道广五十步,三丈而树,厚筑其外,隐以金椎,树以青松。”
南朝 梁 刘孝标 《广绝交论》:“援青松以示心,指白水而旌信。”
唐 皎然 《短歌行》:“萧萧烟雨九原上,白杨青松葬者谁。”
明 贾仲名 《金安寿》第二折:“你止不过掘黄精和土斵,砍青松带叶烧。”
引唐 李白 《古风》之二十:“勗君青松心,努力保霜雪。”
宋 张耒 《初到都下供职寄黄九》诗:“何以洗我心,望君青松姿。”
清 龚自珍 《己亥杂诗》之二二四:“青松心事成无赖,只閲前山野烧痕。”
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- qīng sōng轻松
- qīng nián青年
- qīng dǎo青岛
- qīng chūn青春
- fàng sōng放松
- sōng xià松下
- qīng hǎi青海
- qīng lài青睐
- qīng wā青蛙
- qīng shān青山
- sōng kāi松开
- kuān sōng宽松
- qīng qīng青青
- qīng tóng青铜
- qīng yún青云
- qīng sè青色
- qīng yī青衣
- sōng chí松弛
- xuě sōng雪松
- nián qīng年青
- lì qīng沥青
- qīng cài青菜
- sōng dòng松动
- qīng niǎo青鸟
- tiě qīng铁青
- sōng xiè松懈
- qīng cǎo青草
- qīng tiān青天
- sōng shǒu松手
- qīng shí青石
- sōng sǎn松散
- qīng lóu青楼
- zhī qīng知青
- xiǎo qīng小青
- cháng qīng长青
- qīng jīn青筋
- sōng ruǎn松软
- sōng shǔ松鼠
- qīng jiāo青椒
- sōng bǎi松柏
- qīng guāng青光
- qīng sī青丝
- jiāng qīng江青
- qīng chéng青城
- tà qīng踏青
- péng sōng蓬松
- qīng shān青衫
- fā qīng发青
- chuí qīng垂青
- qīng cuì青翠
- qīng méi青梅
- qīng tái青苔
- shā qīng杀青
- sōng bǎng松绑
- sōng zǐ松子
- qīng lián青莲
- dān qīng丹青
- shū sōng疏松
- qīng shǐ青史
- qīng zhú青竹