词典
矜尚的意思
矜尚
趣笔阁 qubige.com
词语解释
矜尚[ jīn shàng ]
⒈ 夸耀。
⒉ 骄矜自大。
趣笔阁 qubige.com
引证解释
⒈ 夸耀。
引《吕氏春秋·节丧》:“今世俗大乱之主,愈侈其葬,则心非为死者虑也,生者以相矜尚也。”
高诱 注:“以厚葬奢侈相高大。”
唐 刘知几 《史通·二体》:“盖 荀悦 张璠,丘明 之党也; 班固 华嶠,子长 之流也。惟二家各相矜尚。”
清 吴汝纶 《<天演论>序》:“士大夫相矜尚以为学者,时文耳,公牘耳,説部耳,舍此三者,几无所为书。”
⒉ 骄矜自大。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·文学》“或问 顾长康” 刘孝标 注引《中兴书》:“愷之 博学有才气,为人迟钝而自矜尚,为时所笑。”
北魏 杨衒之 《洛阳伽蓝记·追光寺》:“江 东朝贵,侈於矜尚,见 略 入朝,莫不惮其进止。”
近音词、同音词
- jìn shǎng近垧
- jìn shàng近上
- jǐn shàng谨上
- jīn shàng襟上
- jīn shāng金商
- jìn shāng尽觞
- jīn shāng金伤
- jīn shāng金觞
- jīn shàng襟尚
- jīn shǎng矜赏
- jīn shāng矜伤
- jìn shāng进觞
- jīn shàng今上
- jīn shǎng禁垧
- jìn shàng进上
词语组词
相关词语
- shí shàng时尚
- hé shàng和尚
- gāo shàng高尚
- chóng shàng崇尚
- shàng shū尚书
- fēng shàng风尚
- jīn chí矜持
- shàng qiě尚且
- shàng kě尚可
- shàng wèi尚未
- shàng wǔ尚武
- sāi shàng塞尚
- jiāng shàng姜尚
- jiāo jīn骄矜
- āi jīn哀矜
- ài shàng爱尚
- ān jīn安矜
- zǔ shàng祖尚
- zūn shàng尊尚
- zōng shàng宗尚
- zì jīn自矜
- zhì shàng志尚
- zì shàng自尚
- zhèn jīn震矜
- zhèn jīn振矜
- yōu shàng优尚
- yóu shàng犹尚
- yōu jīn优矜
- yíng shàng营尚
- yì shàng意尚
- yí shàng仪尚
- yè shàng业尚
- xún shàng循尚
- xiū shàng修尚
- xìng shàng性尚
- xīn shàng新尚
- xué shàng学尚
- xuǎn shàng选尚
- yǎ shàng雅尚
- xiōng jīn凶矜
- xìn shàng信尚
- xù jīn恤矜
- xīn shàng心尚
- xiāng shàng相尚
- xǐ shàng喜尚
- wǔ shàng五尚
- wú shàng无尚
- xiá shàng遐尚
- xiāng jīn相矜
- xí shàng习尚
- wēi shàng微尚
- tuī shàng推尚
- tái shàng台尚
- tiān jīn天矜
- sì jīn肆矜
- sù shàng素尚
- sù shàng宿尚
- sú shàng俗尚
- sù shàng夙尚
- shì shàng嗜尚